Công ơn mà thầy cô dưỡng dục cho chúng học sinh không thể nào đếm xuể. Núi cao là thế, xa là thế cũng không thấm vào đâu ơn tình đẹp đẽ ấy. Và hơn thế, nghĩa tình thầy trò cũng đong đầy và mênh mông như đại dương vậy. Dù đi đâu về đâu, trò cũng sẽ mãi không quên ơn thầy. 2 câu đối này đã thể hiện một cách trọn vẹn nhất tinh thần của một giá trị truyền thống của dân tộc ta, đó là: Uống nước nhớ nguồn.
Danh mục
- 5. Ngôi trường xưa giờ chỉ còn là hoài niệm/Giấc mơ về luôn thấp thoáng bóng thầy xưa
- 6. Lớp học năm xưa nhiều kỷ niệm/Sân trường ngày cũ lắm ước mơ
- 7. Cao quý nào bằng nghề nhà giáo/Vinh quang chi hơn nghiệp trồng người
- 8. Tôi yêu áo trắng học trò….
- 9. Bến sông những chuyến đò đưa…
- 10. Dù cho tung cánh muôn phương/Ơn thầy nghĩa bạn tình trường không phai
Table of Contents
5. Ngôi trường xưa giờ chỉ còn là hoài niệm/Giấc mơ về luôn thấp thoáng bóng thầy xưa
Hai câu thơ như lời chiêm nghiệm của một cựu học sinh đang về thăm trường cũ, bước trên sân trường vắng đầy ắp những kỉ niệm vui buồn của một thời cắp sách đến trường, ngây thơ và hồn nhiên. Tất cả như những thước phim ngắn hiện ra trong tâm lý mỗi con người khi nhớ về quãng thời hạn ấy, khiến ta không khỏi nghẹn ngào, xúc động. Để rồi trong mỗi giấc mơ còn đọng lại, đó không chỉ là hình bóng của đám bạn ham chơi mà còn là hình ảnh mái đầu bạc trắng của thầy đang say sưa giảng bài.
6. Lớp học năm xưa nhiều kỷ niệm/Sân trường ngày cũ lắm ước mơ
Cũng giống như 2 câu thơ trên, 2 câu thơ này nói về hoài niệm của thời học viên. Từng khoảnh khắc của tuổi thanh xuân cứ chực trào qua khóe mắt mỗi khi ta về thăm lớp cũ, trường xưa. Đọc 2 câu thơ, chắc như đinh rất nhiều người thấy mình ở trong đó, thấy mình đang nuối tiếc một thời đã qua.
7. Cao quý nào bằng nghề nhà giáo/Vinh quang chi hơn nghiệp trồng người
Hai câu đối đã khẳng định chắc chắn một cách can đảm và mạnh mẽ vai trò, tầm quan trọng của nghề giáo – việc làm thiêng liêng và cao quý nhất trong toàn bộ những ngành nghề. Để từ đó ta thêm yêu, thêm quý, thêm kính trọng những người cô, người thầy ấy-những người lái đò đã dạy dỗ ta nên người.
8. Tôi yêu áo trắng học trò….
Tôi yêu áo trắng học trò
Yêu dòng sông nhỏ, con đò năm xưa
Tôi yêu phố chợ sớm trưa
Tôi yêu luôn cả nắng mưa sân trường
” Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, mặc dầu bị cảm cũng vẫn muốn quay lại đằm mình thêm lần nữa “. Thật vậy, có mấy ai đã đi qua thời áo trắng mà không nhung nhớ, xuyến xao ? Có mấy ai khi nhìn lại những năm tháng thiếu thời không bồi hồi, xúc động ? Tuổi học trò là như vậy, từng khoảnh khắc, từng cơn mưa, từng ánh nắng chói chang của hè những năm ấy đều khiến ta yêu, ta nhớ biết nhường nào !
9. Bến sông những chuyến đò đưa…
Bến sông những chuyến đò đưa
Đưa đàn áo trắng ngày xưa đến trường
Ngày ngày một nắng hai sương
Mang theo nghĩa nặng tình thương con đò
Cả bài thơ là những hình ảnh ẩn dụ về chuyến đò qua sông đưa áo trắng cập bến và đong đầy tình yêu thương. Đó còn hoàn toàn có thể là ai nữa ngoài những người thầy, cô giáo ?
10. Dù cho tung cánh muôn phương/Ơn thầy nghĩa bạn tình trường không phai
Hai câu đối như một lời hứa, lời tự nhủ với chính mình cũng như lời nhắc cho tổng thể tất cả chúng ta : Hãy luôn nhớ rằng ” Không thầy đố mày tạo ra sự “, và dù tương lai có tung cánh đến phương trời nào, đừng ai trong mỗi tất cả chúng ta quên đi công ơn ngày nào thầy cô đã trao nhé !
Ngoài ra các bạn có thể tham khảo thêm các câu đối hay khác về thầy cô như:
11. Thời gian dẫu bạc mái đầu / Tim trò vẫn tạc đậm câu ơn thầy 12. Ơn của thầy bát ngát vô tận / Biển rộng sông dài có sánh được đâu 13. Chân trời góc bể có lúc tận cùng / Ơn thầy cô không khi nào cùng tận
14. Ân truyền thụ minh tâm khắc trí/ Nghĩa sinh thành tạc dạ lưu tâm
15. Mai đây trên bước đường dài / Công thành danh toại nhớ hoài ơn cô 16. Lời cô giảng dạy khuyên răn / Là hành trang của tháng năm vào đời 17. Ơn thầy vời vợi non cao / Học trò khắc cốt ghi sâu suốt đời
Source: https://iseo1.com
Category: Review